Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019

XIẾC


The circus is one of the oldest forms of entertainment in history.
Although the modem circus has been around for a few centuries, related forms of public entertainment have been in existence for millennia.
The animal trainers, clowns, and other circus performers who are familiar to us today can trace their roots to the coliseums, stadiums, and racetracks of the ancient world.

The ancient Romans were the first to enjoy the circus.

Around the sixth century b.c. , the Circus Maximus was founded in Rome as a venue for public entertainment, mostly 
chariot races, which were a popular spectator sport.



Other events held at the Circus Maximus included gladiator fights and exhibits of exotic animals such as elephants and tigers.

These entertainments were less common than 
chariot races but still very popular.
The original Circus Maximus venue was built entirely of wood.
By the height of the Roman Empire, it had gone through several renovations and had become a massive marble stadium that could seat more than 200,000 spectators.
chariot races continued to be held at the Circus Maximus for almost a century after the last remnants of the Roman Empire had vanished.
Eventually, the site was permanently retired, and public entertainment was reduced to small bands of traveling 1 performers and animal trainers.
It was during the Dark Ages that the circus began to develop into what we know today.

The monarchs of Europe had court Jesters, whose duty it was to provide amusement for the court. They combined the talents of Jugglersmimes, and clowns.
The more common people enjoyed the performances of traveling entertainers, who went from village to village, putting on shows during festivals.

These performers made up the medieval circus, which had little in common with the Circus Maximus other than adopting the word circus as its name.
Leisure time was extremely rare during the Dark Ages, and people had few opportunities to enjoy circus performances.
However, the circus survived to make a return to its former grandeur in the eighteenth century.
England was one of the first nations to embrace the modem circus.
During the late 1700s, an Englishman named Philip Astley founded the first modem circus.
He was a skilled rider who invented stunt riding on horseback. He performed his stunts in a circus ring, another of his ideas, within an indoor stadium.
After his act became popular in London, he was asked by Louis XV to perform in France.
He later expanded his act to include clowns, acrobats, and parades of trained animals.

The last addition to his act was slapstick humor.
He had horseback riders pretend to fall off their horses and then go stumbling after them.
Shortly after Astley’s death, the circus spread to America.
During the early 1800s, the United States took to the circus quickly after learning of its popularity in Europe.

Joshua Brown, an American businessman, introduced the circus tent in 1825.
The use of portable tents allowed him to take his act all over the country.

His traveling circus was a massive success as a business enterprise and loved by audiences everywhere.
Most circuses today are variations of Brown’s circus.

Xiếc là 1 trong những dạng giải trí lâu đời nhất trong lịch sử.
Mặc dù xiếc hiện đại đã xuất hiện trong vài thế kỷ gần đây , tuy nhiên loại hình giải trí công cộng này đã tồn tại hơn 1000 năm.
Các huấn luyện viên động vật , các chú hề và các người biểu diễn khác – những người quá đỗi quen thuộc với chúng ta ngày nay , bắt đầu xuất hiện và hình thành từ các đấu trường và cuộc đua ở thời cổ đại.
Người La Mã cổ đại là những người đầu tiên được chiêm ngưỡng sự trình diễn của các nghệ sĩ xiếc .
Trong khoảng thế kỉ thứ trước công nguyên , sân vận động ngoài trời ‘ Maximus ‘ được thành lập tại La Mã như là 1 nơi để trình diễn các loại hình giải trí cộng đồng , thường là cuộc đua giữa các xe 2 bánh ( được kéo bởi ngựa ) – thứ được xem là môn thể thao hấp dẫn được nhiều người .
Những sự kiện được tổ chức tại sân Maximus bao gồm những trận chiến giữa người với người hay động vật , các cuộc trình giữa các loại động vật từ nhiều quốc gia như voi và .
Những loại hình nghệ thuật này thường ít phổ biến hơn các cuộc đua xe ngựa nhưng chúng vẫn rất thịnh hành .
Nguyên bản của sân Maximus được xây dựng hoàn toàn bằng gỗ .
Với chiều cao của chiến trường La Mã cổ đại , nó đã được tu sửa qua nhiều lần và trở thành 1 sân vận động khổng lồ với sức chứa hơn 200,000 khán giả .

Cuộc đua xe ngựa tiếp tục được tổ chức tại sân Maxiumus gần 1 thế kỉ sau khi đế chế La Mã cuối cùng bị 
sụp đổ và biến mất .
Thật sự ra , hoạt động này đã bị gỡ bỏ vĩnh viễn và các loại hình giải trí cộng đồng được chia ra thành các nhóm nhỏ như các nghệ sĩ hành diễn và các huấn luyện viên động vật .
Đây là thời kì giữa cuộc sụp đổ của La Mã và thế kỉ thứ 10 và là lúc mà các loại hình xiếc giải trí phát triển như ngày hôm nay.
Chính quyền Châu Âu đã có người làm trò hề , người mà nhiệm vụ là mang đến sự giải trí . Họ kết hợp tài năng giữa những nghệ sĩ tung hứngdiễn viên kịch câmvà chú hề.
Càng nhiều người được thưởng thức các cuộc biểu diễn của những nghệ sĩ xiếc du hành , những người đi từ làng này sang làng khác , trình diễn các tiết mục lúc lễ hội .
Những nghệ sĩ này đã đặt nền móng cho loại hình xiếc trung cổ , thứ rất ít điểm chung với xiếc Maximus và đặt ‘circus ‘ là tên của loại hình này .

Thời gian rảnh rỗi hầu như không có trong thời kì Trung đại đồng thời mọi người không có nhiều cơ hội để thưởng thức các màn trình diễn xiếc .
Tuy nhiên ,xiếc vẫn tồn tại và trở lại và ở một vị trí đầy ấn tượng vào thế kỉ thứ 18.

Nước Anh là 1 trong những quốc gia chấp nhận loại hình xiếc hiện đại .
Vào những năm cuối của thế kỉ 18 , 1 người Anh mang tên Philip Astley đã thành lập nên xiếc hiện đại đầu tiên.
Anh ta là 1 người cưỡi ngựa rất giỏi . Anh đã trình diễn tiết mục tại rạp xiếc , 1 ý tưởng khác của anh ta , chỉ với 1 sân vận động trong nhà .
Sau khi màn biểu diễn của anh ta trở nên phổ biến ở London , anh ta được nhà vua Louis XV mời đến biểu diễn tại Pháp.
Anh ta bắt đầu mở rộng và đa dạng hóa các nghề nghiệp của anh ta bao gồm như làm chú hề ,diễn viên nhào lộn ,nghệ sĩ xiếc thú .
Và sự nghiệp cuối cùng được thêm vào bởi anh ta là người kể chuyện hài .
Anh có những người cưỡi ngựa giả vờ té khỏi ngựa của họ và anh té ngã sau họ .

Chỉ 1 thời gian ngắn sau cái chết của Astley , xiếc bắt đầu lan tỏa đến Mỹ.
Vào những năm đầu thế kỉ 19, Hoa kỳ phát triển loại hình xiếc nhanh chóng sau khi học tập từ sự phổ biến của chúng tại Châu Âu.
Joshua Brown , 1 nhà doanh nhân người Mỹ , giới thiệu rạp xiếc vào năm 1825.

Sự tiện lợi cho phép di chuyển của các rạp xiếc cho phép sự nghiệp xiếc anh ta được trình diễn khác đất nước.
Rạp xiếc di động của anh là 1 thành công lớn như là 1 công ty sáng tạo và được khán giả mọi nơi yêu mến .
Những rạp xiếc ngày nay thường là những biến thể của rạp xiếc Brown.

Xiếc là 1 trong những dạng giải trí lâu đời nhất trong lịch sử.
Mặc dù xiếc hiện đại đã xuất hiện trong vài thế kỷ gần đây , tuy nhiên loại hình giải trí công cộng này đã existence hơn millennia .
Các huấn luyện viên động vật , các chú hề và các người biểu diễn khác – những người quá đỗi quen thuộc với chúng ta ngày nay , bắt đầu xuất hiện và hình thành từ các coliseums và cuộc đua ở thời cổ đại.
Người La Mã cổ đại là những người đầu tiên được chiêm ngưỡng sự trình diễn của các nghệ sĩ xiếc .
Trong khoảng thế kỉ thứ trước công nguyên , sân vận động ngoài trời ‘ Maximus ‘ được thành lập tại La Mã như là 1 nơi để trình diễn các loại hình giải trí cộng đồng , thường là chariot races ( được kéo bởi ngựa ) – thứ được xem là môn thể thao hấp dẫn được nhiều người .
Những sự kiện được tổ chức tại sân Maximus bao gồm những trận chiến giữa người với người hay động vật , các cuộc trình giữa các loại động vật từ nhiều quốc gia như voi và .
Những loại hình nghệ thuật này thường ít phổ biến hơn các cuộc đua xe ngựa nhưng chúng vẫn rất thịnh hành .
Nguyên bản của sân Maximus được xây dựng entirely bằng gỗ .
Với chiều cao của chiến trường La Mã cổ đại , nó đã được renovations qua nhiều lần và trở thành 1 sân vận động massive marble với sức chứa hơn 200,000 khán giả .
Cuộc đua xe ngựa tiếp tục được tổ chức tại sân Maxiumus gần 1 thế kỉ sau khi đế chế La Mã cuối cùng bị remnants và vanished .
Thật sự ra , hoạt động này đã bị gỡ bỏ permanently và các loại hình giải trí cộng đồng được chia ra thành các nhóm nhỏ như các nghệ sĩ hành diễn và các huấn luyện viên động vật .
Đây là thời kì giữa cuộc remnants của La Mã và thế kỉ thứ 10 và là lúc mà các loại hình xiếc giải trí phát triển như ngày hôm nay.
monarchs Châu Âu đã có người làm trò hề , người mà nhiệm vụ là mang đếnamusement . Họ kết hợp tài năng giữa những Jugglers mimes và chú hề.
Càng nhiều người được thưởng thức các cuộc biểu diễn của những nghệ sĩ xiếc du hành , những người đi từ làng này sang làng khác , trình diễn các tiết mục lúc lễ hội .
Những nghệ sĩ này đã đặt nền móng cho loại hình xiếc medieval , thứ rất ít điểm chung với xiếc Maximus và đặt ‘circus ‘ là tên của loại hình này .
Thời gian rảnh rỗi hầu như không có trong Dark Ages đồng thời mọi người không có nhiều cơ hội để thưởng thức các màn trình diễn xiếc .
Tuy nhiên ,xiếc vẫn existence và trở lại và ở một vị trí đầy ấn tượng vào thế kỉ thứ 18.
Nước Anh là 1 trong những quốc gia embrace loại hình xiếc hiện đại .
Vào những năm cuối của thế kỉ 18 , 1 người Anh mang tên Philip Astley đã thành lập nên xiếc hiện đại đầu tiên.
Anh ta là 1 người cưỡi ngựa rất giỏi . Anh đã trình diễn tiết mục tại rạp xiếc , 1 ý tưởng khác của anh ta , chỉ với 1 sân vận động trong nhà .
Sau khi màn biểu diễn của anh ta trở nên phổ biến ở London , anh ta được nhà vua Louis XV mời đến biểu diễn tại Pháp.
Anh ta bắt đầu mở rộng và đa dạng hóa các nghề nghiệp của anh ta bao gồm như làm chú hề , acrobats ,nghệ sĩ xiếc thú .
Và sự nghiệp cuối cùng được thêm vào bởi anh ta là người kể chuyện hài .
Anh có những người cưỡi ngựa giả vờ té khỏi ngựa của họ và anh té ngã sau họ .
Chỉ 1 thời gian ngắn sau cái chết của Astley , xiếc bắt đầu lan tỏa đến Mỹ.
Vào những năm đầu thế kỉ 19, Hoa kỳ phát triển loại hình xiếc nhanh chóng sau khi học tập từ sự phổ biến của chúng tại Châu Âu.
Joshua Brown , 1 nhà doanh nhân người Mỹ , giới thiệu rạp xiếc vào năm 1825.
Sự tiện lợi cho phép di chuyển của các rạp xiếc cho phép sự nghiệp xiếc anh ta được trình diễn khác đất nước.
Rạp xiếc di động của anh là 1 thành công lớn như là 1 công ty sáng tạo và được khán giả mọi nơi yêu mến .
Những rạp xiếc ngày nay thường là những variations của rạp xiếc Brown.
Từ vựng trong bài
existence: tồn tại
millennia: 1000 năm
embrace: chấp nhận
variations: biến thể
massive marble: khổng lồ
Jugglers: nghệ sĩ tung hứng
remnants: sụp đổ
monarchs: Chính quyền
Dark Ages: thời kì Trung đại
renovations: tu sửa
amusement: sự giải trí
chariot races: cuộc đua giữa các xe 2 bánh
coliseums: đấu trường
mimes: diễn viên kịch câm
permanently: vĩnh viễn
entirely: hoàn toàn
acrobats: diễn viên nhào lộn
vanished: biến mất
medieval: trung cổ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét